Thân phận Tần Khả Khanh là điều bí ẩn. Nàng lấy thân phận nữ nhi một tiểu quan tới Dục Anh Đường trở thành tông phụ Ninh Quốc phủ, đây là một việc cực kỳ hiếm thấy, làm người kinh ngạc không thôi.
Nhan Hoa hỏi Lâm Như Hải, Lâm Như Hải cũng không xác định thân phận của nàng. Nghe Nhan Hoa suy đoán một đống vô căn cứ, hắn cảm thấy buồn cười, nhưng hắn đã nói một câu làm Nhan Hoa thấy đúng.
“Mặc kệ là thân phận gì, nhưng hiện giờ làm vậy là quá khoa trương. Hơn nữa, quốc sự không nói tình cảm, có thể sừng sững không ngã chỉ có lập trường đúng.”
Kỳ thật, nói trắng ra là chính trị không có tình cảm. Đặc biệt là ở cổ đại, ý chỉ của Hoàng Đế mới là chuẩn mực. Đương kim là minh quân cần cù chăm chỉ. Vô luận Ninh Quốc phủ hay là Vinh Quốc phủ, vô luận hai phủ này sinh ra Hoàng gia di châu hay là Quý phi, chỉ cần trái luật phạm huý, chạm vào điểm mấu chốt của Hoàng Đế thì không có tình cảm gì đáng nói nữa.
Hiện nay, Nhan Hoa rõ ràng cảm giác được, Hoàng Đế cảm thấy tứ vương tám công đuôi to khó vẫy, nhiều năm qua hưởng thụ triều đình bổng lộc lại chỉ biết ăn chơi trác táng, chẳng có thành tựu gì, trong lòng đã sinh bất mãn. Cho nên, Tần Khả Khanh chẳng là gì cả.
Nội Các gần như không ai đến bái tế. Bởi vì quan hệ họ hàng, Lâm gia muốn tránh cũng tránh không được, nhưng cũng chỉ tới cửa tế bái, lập linh đường tế lễ tuyệt đối không thể làm.
Quả nhiên, không bao lâu, Nguyên Xuân đột nhiên phong phi, Hiền Đức Phi, ban cho Phượng Tảo Cung, phong hào kỳ quái nhưng được ban cung điện làm rất nhiều người cảm thấy Hoàng Thượng hết sức coi trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT