Trên đường về, Liễu Na hỏi tổng giám đốc Lương: “Vừa rồi anh nói gì với cô em xinh đẹp kia vậy?”
Tổng giám đốc Lương kiêu ngạo nghiêng đầu, mới đầu còn không chịu nói, sau đó bị Liễu Na dồn đến đường cùng mới nói thật ra.
“Tôi nói với cô ta, cô thấy bà chằn ngồi ở đằng kia không? Vợ tôi đấy. Tôi mà dạy cô chơi bóng, về nhà cô ấy sẽ bắt tôi quỳ dưới sàn!”
“Hừ, tôi không tin!” Liễu Na bĩu môi, cảm thấy bản thân bị oan, rất tủi thân, “Tôi không phải bà chằn, là bé ngọt ngào!”
“Đúng đúng, em là bé ngọt ngào.” Lương Cảnh cười nói.
Thật ra vừa rồi anh không nói vậy với cô gái kia, anh nhớ rõ bản thân nói như thế này.
“Cô có thấy cô gái mặc đồ màu trắng ngồi ở đằng kia không? Đó là vợ chưa cưới của tôi, tôi rất yêu cô ấy, nếu bây giờ tôi dạy cô chơi bóng, người coi trọng mặt mũi như cô ấy sẽ không tức giận, nhưng cô ấy sẽ âm thầm không vui, tôi không thể để cô ấy không vui vì tôi được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play