"Anh ta hăm dọa tôi!" Liễu Na nói: "Thật ra tôi và em gái vẫn luôn không hòa hợp, anh biết đó, lần trước tôi hôn mê cũng là do cô ta hại. Tôi biết cô ta và Phùng Ngữ Hàm lén lút yêu đương qua lại nên tôi đi tìm một đội chó săn(*) chụp lén, nhưng bị anh của Phùng Ngữ Hàm phát hiện."
(*) phóng viên
"Cho nên em lấy của anh ta năm trăm vạn?" Đôi mày kiếm của Lương Cảnh ngưng động, nhìn cô với dáng vẻ không cách nào tin được: "Thiếu tiền lắm sao?"
Liễu Na cắn môi: "Thì tôi hơi thiếu tiền, tiền anh cho tôi, tôi đều lấy đi làm quần áo rồi. Dạo gần đây làm ăn cũng khó khăn…" Liễu Na cứ nói nói rồi ôm eo của anh, nói với vẻ rất đáng thương: "Lương Cảnh, anh đừng giận mà, chúng ta cùng đi ngắm sao, tôi mời anh ăn kem."
"Lấy năm trăm vạn của người đàn ông khác mời tôi ăn kem?" Lương Cảnh cười lạnh một tiếng, tiếng cười toàn là sự chế giễu, xem nhẹ.
Liễu Na tức muốn chết nên đập vào cánh tay cường tráng của anh một cái nhưng lại khiến tay mình bị đau: "Tôi cũng nhận sai rồi, anh còn muốn tôi phải làm sao nữa?"
Lương Cảnh liếc cô một cái, lạnh giọng nhắc nhở: "Lần trước em đồng ý với tôi cái gì, quên rồi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT