Lương Cảnh đưa tay bắt lấy quần lót ren màu trắng của cô. Ánh mắt không khỏi nhìn chằm chằm đôi chân dài của cô vẫn đang để bên ngoài chăn. Cô vừa động, chỗ sâu thẳm kia thoắt ẩn thoắt hiện. Anh muốn bóp chết cô, làm chết cô, tốt nhất là khiến cô phải mở miệng xin tha.
Đôi mắt anh tối sầm lại, treo quần lót của cô lên giá quần áo, anh xoay người hỏi cô: "Em thật sự muốn ngủ ở đây?"
“Vâng.” Liễu Na sợ anh lại đuổi cô đi, lập tức nhắm mắt lại: “Thật ngại quá, tôi đã ngủ rồi. tôi rất mệt đó.”
Anh nhìn đôi mắt cô nhắm nghiền, thân hình nhỏ bé chỉ còn lại một chiếc váy len, bên trong không mặc gì cả, đôi chân trắng như tuyết của cô ở dưới ánh đèn như phát sáng, còn không ngừng đung đưa qua lại. Cô vừa động nơi thần bí kia như đâm vào mắt anh, đến tiếng hít thở cũng nặng hơn. Anh biết cô làm vậy là cố ý, chẳng phải là muốn thấy anh vì cô mà mất khống chế sao?
Anh có hơi không kìm chế được, có người đàn ông bình thường nào có thể phớt lờ một đôi chân không mặc gì, liên tục thay đổi tư thế, ý đồ thu hút sự chú ý của mình?
“Ưm.” Liễu Na cảm thấy mình phát ra tiếng nói là bởi vì bị anh nhéo đau, cái tên khốn kiếp này: "Đau!"
“Em còn biết đau?” Lương Cảnh hừ một tiếng, khóe môi cong lên nụ cười xấu xa: “Về sau em còn dám làm như vậy, tôi sẽ nhéo cho đau chết em. Có tin hay không? Hửm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play