Bắt đầu từ vài ngày trước, Lương Cảnh đã dặn Lisa phải lưu ý một chút xem gần đây có buổi đấu giá châu báu nào hay không, tốt nhất là kim cương, tương tự như viên kim cương xanh Hải Dương Chi Tâm lần trước, anh muốn mua thêm một viên để tặng người ta.
Lúc ấy Lisa rất kinh ngạc. Kể từ sau khi đính hôn, tổng giám đốc Lương liên tục mua châu báu, hiện tại cách cái lần mua viên kim cương Hải Dương Chi Tâm kia mới chỉ một tháng. Dựa theo tốc độ này, boss Lương không đến nỗi bị ép khô, nhưng với tốc độ thu hoạch châu báu này, chỉ e bà chủ Lương tương lai sắp tích lũy thành phú bà trăm tỉ.
Được rồi, mặc dù sau này bà chủ Lương kế thừa gia sản nhà họ Liễu cũng sẽ trở thành là phú bà trăm tỉ, thế nhưng đó cũng là chuyện của sau này... Còn trước mắt châu báu đưa tay là có thể chạm tới, chỉ cần đàn ông đã tặng đến tay thì chắc chắn sẽ không chạy, cũng sẽ không mất đi đâu được. Quả nhiên, sau này bà chủ Lương chỉ cần phụ trách dỗ tổng giám đốc Lương cho tốt thì chẳng khác gì bội thu châu báu. Đúng là nằm không cũng thắng.
Lisa không khỏi tò mò muốn biết bình thường bà chủ Lương dỗ dành boss lớn thế nào mà anh lại ngoan ngoãn dễ bảo như vậy? Phải biết rằng tổng giám đốc Lương vốn rất cao ngạo, mặc dù anh luôn đối xử ôn hòa nhã nhặn với mọi người, nhưng chỉ cần vừa có phụ nữ tới gần, trên khuôn mặt anh tuấn đông lạnh của anh sẽ viết to bốn chữ “người sống chớ gần”.
Việc Lương Cảnh tránh xa người ngàn dặm, Lisa là người biết rõ nhất. Thoạt nhìn giống như là anh chưa từng tỏ vẻ kiêu ngạo với bất kỳ ai, thế nhưng chính kiểu người này lại là người khó tiếp cận nhất, trong lòng anh sẽ theo thói quen dựng lên một hàng rào với tất cả người và việc bên ngoài. Nghe nói việc này có liên quan đến thời kỳ niên thiếu đầy cô độc khi đi du học của Lương Cảnh, anh theo bản năng không tin tưởng bất kỳ người nào, đối xử với ai cũng rất tốt nhưng trong lòng lại lạnh lùng, gần như là không thể sưởi ấm lòng anh.
Lisa cũng phải đi theo Lương Cảnh nhiều năm mới dần có được sự tín nhiệm của anh, nhưng dù vậy thì sự tín nhiệm đó cũng chỉ vẻn vẹn trong chuyện công việc, còn về cuộc sống riêng tư thì từ trước đến nay Lisa không rõ ràng lắm. Lương Cảnh chưa từng thích có tiếp xúc bí mật với nhân viên, anh phân chia tất cả ranh giới một cách rõ ràng giống như Sở hà Hán giới (*). Anh có thể khống chế bản thân không vượt qua ranh giới, cũng khiến cho người khác không cách nào tùy tiện vượt qua ranh giới.
(*) Sở hà Hán giới: Năm 206 trước Công nguyên, Hạng Vũ tự lập mình làm Tây Sở Bá vương và phong Lưu Bang làm Hán vương. Đến năm 203, Hạng Vũ mang quân ra ngoài, Lưu Bang thừa cơ kéo quân chiếm đóng vùng Quan Trung và tiến thêm về phía đông. Trong hoàn cảnh hai bên giằng co bất phân thắng bại, Hạng Vũ phải nêu ra phương án “Trung phần thiên hạ” tức là đem đất nước chia làm hai. Hai bên thương lượng với nhau và quyết định lấy Hồng Câu làm đường phân giới, phía tây con sông này thuộc về nước Hán, còn phía đông thuộc về nước Sở. Từ đó đã nảy sinh ra cách nói “Sở hà, Hán giới”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play