Hàn Tú Lan đang muốn mở miệng biện giải cho Liễu Liên Nhi, Liễu Na đã đi trước bà ta một bước, nhưng lại chính là thêm dầu vào lửa: “Đúng vậy, bà nội, người cũng đừng trách mắng em ấy quá ạ. Thật ra ngày hôm đó sau khi em đẩy con, ngày nào con bé cũng đến bệnh viện để thăm con cả, tuy rằng lúc đó mỗi ngày con đều hôn mê, nhưng con vẫn có thể nghe thấy giọng nói của em ấy, em ấy giảm bớt sự nhàm chán cho con, nói chuyện với con mỗi ngày, còn sám hối chuyện em ấy không nên vì trong lúc tức giận mà đẩy ngã con nữa…Tất cả con đều nhớ rõ cả. Thật ra em con vẫn rất quan tâm con mà.”
Lão thái thái biến sắc, kích động đến mức đứng lên: “Con nói cái gì? Là Liên Nhi đẩy con ngã nên con mới hôn mê chứ không phải tự con té ngã sao?”
“Hả” Liễu Na ra vẻ ngạc nhiên trố mắt: “Bà nội, cho dù con có hồ đồ cỡ nào thì cũng sẽ không tự té ngã, làm sao con có thể trực tiếp đánh ngã mình đến mức ngất đi được chứ? Không phải vậy đâu ạ, hôm đó em gái với con đang trên đường nói chuyện, nói một hồi, dường như em ấy tức giận, thế là dưới sự tức giận, em ấy đẩy con ngã xuống đất luôn. Lúc đó sau gáy con đập thẳng xuống đất, mà em ấy thì lại không gọi 120 cấp cứu trước nên con mới trở nên nghiêm trọng như vậy đấy.”
Liễu Na cười khổ nói tiếp: “Nhưng cũng may là hiện tại đã không có việc gì nữa rồi, bà nội người yên tâm, vì người, sau này con cũng sẽ cố gắng chăm sóc cho bản thân mình thật tốt.”
Liễu Na nhẹ nhàng bâng quơ kể ra chi tiết mọi chuyện ngày hôm đó, nghe cứ như thể là vô tình nói ra một sự thật trong vô thức vậy, nhưng Liễu Liên Nhi và Hàn Tú Lan biết, mỗi một câu của Liễu Na đều đang cố ý nhắm vào hai người bọn họ.
Đương nhiên Liễu Na cố ý, nếu không thì làm sao có thể khiến cho Liễu Liên Nhi mất cảnh giác mà trở tay không kịp được? Cô không chỉ khiến Liễu Liên Nhi trở tay không kịp, mà còn khiến hai mẹ con bọn họ phải trả một cái giá thật là đắt.
Liễu Liên Nhi trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp giải thích cả nửa ngày trời cũng chưa xong: “Chị, chị…Bà nội, không phải đâu, chị ấy nói dối, con không có đây chị ấy…Chị ấy nói dối…Rõ ràng ngày đó chị ấy tự mình ngã mà.”
“Chị nói dối thì được ích lợi gì?” Liễu Na mỉm cười nói: “Em gái à, tôi cũng không có ý trách tội gì cô cả, tôi biết cô không cố ý, mà cho dù cô có cố ý đi chăng nữa, tôi cũng sẽ tha thứ cho cô thôi…”
Cô nhìn về phía lão thái thái, khéo léo nói: “Lão thái thái, mọi người đều là người một nhà, người yên tâm, nếu con đã tỉnh lại rồi, vậy thì con cũng sẽ không so đo với bất cứ kẻ nào nữa hết.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT