Nghe Tề Hùng nói, Ngô Thọ gật đầu, lập tức đi xuống chuẩn bị tiền chuộc người. Tiên tộc đã bắt cóc Lâm Phá Thiên lần này, tổn thất không lớn nên bồi thường cũng không nhiều. Bây giờ Đạo Nhất tiên tông cũng có thể gánh vác được khoản bồi thường này, nên Tề Hùng mới không muốn làm phiền những người ở thành trấn.
Đang bận rộn chuẩn bị tiên tinh, bảo vật... thế nhưng, đợi đến ngày thứ hai, khi Ngô Thọ đã chuẩn bị xong, định lên đường cứu người, một chiếc Tiên chu chậm rãi hạ xuống bên trong Đạo Nhất tiên tông.
Từ trên Tiên chu, Lâm Phá Thiên và mấy tên đệ tử cùng bị trói theo anh ta bình an vô sự trở về. Theo sau là bảy tám cường giả ở thành trấn. Nhìn thấy mấy người này, Tề Hùng đang nghe tin chạy tới liền biết có chuyện không hay. Quả nhiên, một giây sau, chỉ nghe người đàn ông trung niên cầm đầu cất tiếng cười sảng khoái: "Ha ha, Tề tông chủ, người ta đưa ngươi về rồi, mọi chuyện cũng đã giải quyết."
Ta...
Nghe vậy, Tề Hùng há hốc miệng, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết nên nói gì. Tâm trạng khó chịu, nhưng lại không thể chửi mắng, người ta thực sự có ân với mình, có thể nói gì được chứ? Cho nên, ngàn vạn lời nói đến miệng, cuối cùng chỉ có thể hóa thành một câu: "Đa tạ đạo huynh."
Đối với điều này, người đàn ông trung niên kia lại tỏ vẻ không hề để tâm, xua tay nói: "Chuyện nhỏ thôi, có gì đáng tạ. Chỉ là mấy ngày trước có nói với Tề tông chủ chuyện cúng phụng, chúng ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT