"Ta vốn muốn nói, nhưng công tử đi vội quá, đến mức ta không kịp nói ra miệng..."
Triệu Bố Trụ tỏ vẻ khó xử giải thích.
"Ngươi chẳng lẽ không nói cho Diệp công tử rằng độ kiếp phải đến bãi đất hoang phía bắc sao? Sao ngươi có thể sơ suất đến thế?"
Trung niên nam tử trợn trừng hai mắt, mặt đầy giận dữ chất vấn Triệu Bố Trụ.
Mặc dù trong Tù Tiên trấn, tất cả tu sĩ độ kiếp đều chọn bãi đất hoang phía bắc, nhưng nguyên nhân cụ thể thì không ai có thể nói rõ. Thế nhưng, lúc này Triệu Bố Trụ dường như không nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc, y vẫn đầy vẻ khó hiểu đáp lời:
"Việc này ta quả thực chưa kịp nói, nhưng kể cả không nói, chắc cũng không phải chuyện gì ghê gớm chứ?"
Nghe vậy, trung niên nam tử giận đến suýt nhảy dựng lên. Hắn vừa định tiếp tục trách mắng Triệu Bố Trụ, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở lại. Chỉ thấy hắn bất lực lắc đầu, thở dài một hơi thật dài rồi không thèm để ý đến Triệu Bố Trụ nữa, mà bỗng nhiên xoay người, như mũi tên lao ra ngoài trấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play