Không muốn lười nhác tính toán với Ngô Trung, một tên liếm cẩu này nữa, chỉ là Diệp Trường Thanh vừa mới lấy ghế nằm từ trong không gian giới chỉ ra, Hoàng Trùng cũng còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Ngô Trung đã tiến lên một bước.
Mặt đầy cung kính nhận lấy ghế nằm từ tay Diệp Trường Thanh đang ngơ ngác.
"Sư huynh, để ta."
Hả???
Nhìn Ngô Trung cẩn thận đặt ghế nằm ở chỗ có ánh nắng tốt nhất trong sân, hơn nữa còn trải lên một tấm thảm tạo hình tinh xảo, mềm mại.
"Sư huynh, đây là thảm Kim Ti, mặc dù không phải bảo vật gì, nhưng cũng có công hiệu tĩnh tâm ngưng thần, có thể giúp sư huynh nghỉ ngơi thoải mái hơn một chút."
"Đa tạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play