Nghĩ đến trù nghệ có thể gọi là phi lý của Diệp Trường Thanh, Mã Càn Khôn trong lòng tràn đầy tự tin, dường như con Kim Hoàng thuần huyết kia đã là vật trong túi của ông.
Nhưng lão giả đối diện không biết Mã Càn Khôn đang nghĩ gì, thấy ông im lặng không nói, còn tưởng rằng ông đang chán nản, nên an ủi: "Ta nói ông cũng không cần bi quan như thế. Con Kim Hoàng thuần huyết này khó gặp, thử một lần cũng chẳng mất gì. Cho dù là lấy được một chút vụn cũng tốt mà."
"Không được thì đến lúc đó ta chia cho ông một chút cũng không phải chuyện gì to tát."
Lão giả mở miệng an ủi, nhưng nghe lời này, Mã Càn Khôn nhíu mày, giận dỗi nói: "Ta cần ngươi chia cho ta sao? Hừ, con Kim Hoàng thuần huyết này ta, Mã Càn Khôn, chắc chắn phải có được. Thành chủ cũng không giữ được nó đâu, ta nói đấy."
Hả?
Thấy dáng vẻ này của Mã Càn Khôn, lão giả có chút ngây người, trong đầu đầy dấu hỏi. Tên này bị điên cái gì vậy? Sao lại bắt đầu nói mê sảng.
Nếu nói về trù nghệ của bản thân Mã Càn Khôn, thì dĩ nhiên không thể chê, trong số các trưởng lão của Trù Vương Tiên Thành, ông cũng có thể xếp vào hàng đầu. Không hề nghi ngờ là rất có sức cạnh tranh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT