Hoàng Trùng hăng hái đi dọn dẹp phòng của mình. Diệp Trường Thanh ngồi trong sân một lát, rảnh rỗi nên tiện tay làm hai món ăn, định lát nữa cùng Hoàng Trùng uống vài ly. Ở Trù Vương Tiên thành, dù chỉ là một cái sân nhỏ đơn giản nhất, bếp lò cũng rất tốt.
Diệp Trường Thanh nhanh chóng làm xong ba món ăn và một món canh. Khi Hoàng Trùng dọn dẹp phòng xong và bước vào sân, hắn ngửi thấy một mùi thơm nồng nặc. Nhìn bàn đá đầy thức ăn trong sân, hai mắt hắn sáng rực lên hỏi: "Sư huynh, đây là ngươi làm sao?"
"Ừm, lúc rảnh rỗi, hai huynh đệ chúng ta uống một chén."
"Vậy thì tốt quá!"
Nghe vậy, Hoàng Trùng cười ngây ngô, lập tức ngồi xuống đối diện Diệp Trường Thanh. Đối với tính cách này của Hoàng Trùng, Diệp Trường Thanh lại khá thích. Nếu vì hắn trở thành chính thức đệ tử mà Hoàng Trùng trở nên sợ sệt, rụt rè thì Diệp Trường Thanh lại cảm thấy không thoải mái.
Huống chi, Hoàng Trùng này cũng rất biết cách đối nhân xử thế, điều này có lẽ liên quan đến kinh nghiệm sống từ nhỏ của hắn. Dù sao là nhân vật nhỏ bé trong gia tộc, từ nhỏ đến lớn hắn phải học cách nhìn sắc mặt người khác mà nói chuyện, phải thật tinh mắt.
Diệp Trường Thanh tự mình rót cho Hoàng Trùng một ly rượu. Sau khi nhận lấy ly rượu, dù sớm đã thèm thuồng mùi thức ăn đến chảy nước miếng, muốn nếm thử ngay lập tức, nhưng Hoàng Trùng vẫn cố nhịn, chủ động nâng ly rượu lên, kính Diệp Trường Thanh một chén.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT