Nhìn thấy mình lại bị đám người đẩy đi ngày càng xa, đại trưởng lão hoàn toàn kinh hãi. Hốc mắt đỏ bừng, tức giận quát:
"Đừng đẩy, lão phu đang xếp hàng, còn chưa ăn đâu!"
"Để lão phu qua đã!"
Nhưng đối diện với tiếng gào của đại trưởng lão, những người xung quanh chẳng thèm để ý. Lúc này, ai nấy đều cầm bát lớn, vội vàng ăn cơm, làm gì có thời gian mà để ý đến hắn. Đội ngũ vẫn cứ tiếp tục đi tới, tiếng quát của đại trưởng lão chẳng có tác dụng gì cả.
Thấy mọi người hoàn toàn không để ý đến mình, lúc này, đại trưởng lão chẳng khác gì một con thuyền cô độc trôi dạt giữa biển khơi mênh mông, mà biển cả này lại là loại có sóng to gió lớn, mặc cho hắn gào thét thế nào cũng không làm nên chuyện gì.
Nghĩ đến việc mình đã thành thật, kiên nhẫn xếp hàng lâu như vậy, thế mà bây giờ nói là ăn cơm, đến một hạt cơm cũng chưa thấy. Hắn chỉ lùi về sau một bước, sau đó không hiểu sao lại bị cuốn vào đám đông, rồi lại bị đẩy đi về phía lối ra. Trơ mắt nhìn bàn đồ ăn ngày càng xa mình, đại trưởng lão hoàn toàn cuống quýt.
Trong tình thế cấp bách, đầu óc hắn trống rỗng. Những quy tắc chó má mà mọi người nói trước đó đều bị ném ra sau đầu. Ngay lập tức, hắn bộc phát linh lực của bản thân, muốn chấn khai đám đông, đi ngược dòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT