Những người của Vĩnh Dạ không đến, vậy dĩ nhiên lại trở thành cuộc cạnh tranh nội bộ của Đạo Nhất thánh địa. Để được ăn bữa ngon, mọi người cũng trở nên hung hãn. Dù sao đối với mọi người ở Đạo Nhất thánh địa mà nói, bất kể là đối mặt với Vĩnh Dạ hay là người của mình, mục tiêu chỉ có một, là ta phải được ăn cơm.
Vì vậy, cuộc cạnh tranh bữa sáng vẫn vô cùng kịch liệt, không ai chịu nhường.
Còn tại hậu viện, lão tổ Vĩnh Dạ đương nhiên cũng biết chuyện mọi người không đến. Nhưng đối với điều này, ông lại tươi cười nói:
“Không tệ.”
Trong lời nói không khó nghe ra ý tán thưởng. Có thể thấy, ông rất hài lòng với sự lựa chọn của những người Vĩnh Dạ. Gặp cạnh tranh, không sợ. Thất bại, cũng không sợ, làm lại từ đầu là được. Sẽ không có thuật pháp thì bắt đầu tu luyện lại, tạm thời không có phần thắng, vậy thì chọn nhẫn nhịn.
Đây mới là đạo sống sót của Vĩnh Dạ họ, cũng là nền tảng để Vĩnh Dạ phát triển đến bây giờ. Nếu như hôm nay vẫn có người Vĩnh Dạ đến, thì lão tổ Vĩnh Dạ mới cảm thấy là không biết tự lượng sức mình. Rõ ràng ngay cả thuật pháp khống chế còn chưa nhập môn, lại còn muốn đến thử vận may, vậy chỉ có thể nói một câu ngây thơ. Suy nghĩ ngây thơ như vậy, có gì khác với những đứa trẻ con đâu?
Nhưng may mắn, những người Vĩnh Dạ không làm ông thất vọng, đều đã đưa ra lựa chọn chính xác. Tạm thời không có cơm ăn không sợ, tạm thời thất bại cũng không sợ, sợ nhất là rõ ràng đã thất bại, nhưng vẫn không chịu đối mặt với thực tế, không biết thay đổi, không biết cố gắng, đó mới là đồ ngu ngốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play