Hồng Tôn ăn thật sự là tao nhã, tao nhã không có giới hạn.
Chỉ là đến tận đêm khuya, Diệp Trường Thanh đã có chút không ngồi yên được. Hồng Tôn bên cạnh vẫn ở đó không nhanh không chậm ăn.
Ăn một miếng, từ từ thưởng thức, sau đó lại kết hợp một ngụm rượu ngon, quả thực là thần tiên hưởng thụ.
Nhưng Diệp Trường Thanh lúc này lại vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Hồng Tôn phong chủ, giờ này...”
“Ôi, không cần vội, vì đêm dài mà, tự nhiên không nóng không vội.”
Không vội em gái ngươi! Ngươi đã ăn mấy canh giờ rồi? Trời chưa tối đã đến, cứ ăn như thế này thì trời gần sáng mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT