Bảy.
Ta ngồi co ro trong góc điện, nhìn đôi tay trong suốt của mình, chỉ biết thở dài một hơi.
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi thời hạn thuật pháp của Phạm đại ca kết thúc nhưng ta không những không thể quay về bãi tha ma mà còn bị vây hãm trong hoàng cung, khó lòng tiến thoái.
Dẫu vậy, nhờ vào lượng âm khí dày đặc nơi Hoàng cung so với những nơi khác, ta vẫn giữ được nguyên thần, không đến mức hồn phi phách tán sau khi thuật pháp tan biến.
Nhìn lên bầu trời xám xịt như sắp đổ cơn mưa, ta lảo đảo lắc lưu bay về phía Tô Tử Hạo. Hắn mặc một bộ đơn y trắng như tuyết, tay cầm bút, từng nét chấm phá như đang tỉ mỉ phác họa điều gì đó.
Ta tò mò, tiến lại gần hắn hơn.
Trên nền giấy Tuyên Thành trắng tinh, từng nét mực đen nhạt nhoà dần hiện lên tạo thành những đường nét giản đơn, phác họa hình bóng một nữ tử. Nữ tử ấy dường như mặc trang phục của nước Nhữ Lặc, dung nhan chỉ lộ rõ đôi mắt, nhưng chỉ cần vài nét bút cũng đủ khắc họa đôi mắt chan chứa tình ý, tràn đầy thần thái sống động.
Ta kinh ngạc nhìn hắn, lần đầu tiên thấy hắn vẽ tranh kể từ những ngày bị vây hãm ở nơi này. Gần đây hễ còn chút sức lực, Tô Tử Hạo đều dành thời gian để viết những kế sách trị quốc, cẩn thận sắp xếp từng việc lớn nhỏ trong triều đình.
Hắn biết bản thân không còn sống được bao lâu nữa nên đã cho mời các huynh đệ vào cung, chuẩn bị cho đại lễ kế vị sắp tới. Dường như đã chấp nhận số mệnh, hắn để Thái y toàn lực điều trị cho bá tánh, còn bản thân chỉ khi chịu không nổi mới miễn cưỡng uống chút thuốc vô dụng, coi như tự an ủi bản thân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT