"Tôi cảnh cáo cô, nếu răng cha cô không rụng, thì kéo cha cô đi nhổ." Phan Tôn nghiến răng nói.
"Anh nói nhỏ thôi, cha tôi tính tình nóng nảy, anh không biết sao? Chúng ta làm vậy, chưa biết chừng cha sẽ làm gì." Triệu Di vội khuyên.
Phan Tôn tức giận đến nghiến răng: "Nếu không phải vì ông ta có quân hàm, có thể giúp chúng ta lo liệu việc, tôi đã nhổ hết răng của ông ta rồi!"
Nghe đến đây, Sở Oản Oản đã hiểu tại sao Triệu Di và Phan Tôn lại hành động lạ như vậy. Có lời đồn rằng người già lớn tuổi mà răng không rụng sẽ nhai mất phúc khí của con cháu, thậm chí còn hại chết hậu duệ.
Răng của Triệu Hư Hoài còn tốt hơn nhiều người trẻ, nên Triệu Di và Phan Tôn cho rằng mọi điều không may của họ đều do răng của ông lão.
Triệu Di và Phan Tôn mua nhiều đồ ngọt, cộng thêm bữa trưa nấu như vậy, là để Triệu Hư Hoài sớm rụng răng. Nhưng trời không chiều lòng người, Triệu Hư Hoài ăn ít nhiều đồ ngọt mà không rụng cái răng nào, nên Phan Tôn mới sốt ruột với Triệu Di.
Triệu Hư Hoài là người tốt, nhưng con gái không hiếu thảo, tiếp tục thế này, cơ thể ông lão sớm muộn cũng bị hai người này làm hỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT