"Ông chủ, ông... rốt cuộc ông muốn chúng tôi làm cái gì, giết người phóng hỏa thì... thì tôi không làm được đâu!" Quan Thư Tuyết tái mặt nói.
Cố Chu không khỏi cười khẩy: "Tôi là người làm ăn, không làm chuyện giết người phóng hỏa. Tôi chỉ muốn nhờ các người làm một việc nhỏ thôi."
Mộc Thừa Phong nhìn những xấp tiền, nói không muốn là giả. Có số tiền này, cậu ta có thể trốn khỏi đây, không còn bị cha kiểm soát, cũng không phải học những thứ mình ghét nữa.
"Ông... ông muốn tôi làm gì?" Mộc Thừa Phong cắn răng hỏi.
"Rất đơn giản, đưa cái này cho cha cậu." Cố Chu lấy ra một thứ màu đen và ném tới trước mặt cậu ta.
Mộc Thừa Phong ngạc nhiên cầm thứ đó lên: "Đây là gì?"
"Hương, loại hương mà cha cậu thích nhất, Long Diên Hương." Cố Chu cười nói.
Mộc Thừa Phong ngửi thử, đúng là mùi hương mà cha mình thường dùng. Cậu ta cảnh giác hỏi: "Sao ông biết cha tôi có thói quen đốt hương?"
"Tôi đã nói rồi, tôi quen ông ấy, biết ông ấy thích đốt hương thì có gì lạ."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play