Bạch Hi gật đầu thở dài: "Đúng vậy, bà nội cháu thật sự rất căm hận ông ta."
"Vậy tại sao ngày xưa ông ta không cho bà nội và ông đến với nhau?"
"Vì sính lễ ông đưa không bằng người khác. Lúc đó ông còn trẻ, gia cảnh không giàu. Có một cậu con trai của một nhà giàu cũng thích bà nội cháu, đưa sính lễ gấp năm lần."
"Ông và bà nội cháu đã hẹn hò lâu, làm sao chịu để bà ấy lấy một tên ngốc, nên ông đã làm trước báo sau, dẫn bà nội đi đăng ký kết hôn."
"Kết quả là Quan Hoa Cường không nhận được sính lễ của ông, cũng không lấy được tiền của nhà giàu. Ngày hôm đó, ông ta cùng với cha mẹ đuổi bà nội ra khỏi nhà, còn ép bà ấy thề nếu không ly hôn với ông thì không được về nhà."
Bạch Hi khẽ cười, mắt rưng rưng: "Bà nội cháu lúc đó cũng đánh cược, dùng cả đời mình để cược ông sẽ đối tốt với bà ấy. Nhưng ông đã cố gắng hết sức mà vẫn không thể để bà ấy sống tốt khi còn sống."
"Ông nội, cháu tin bà nội không hối hận khi lấy ông. Ông luôn nhớ và yêu bà, bà sẽ hạnh phúc." Sở Oản Oản an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT