"Việc đầu tiên là để các em làm quen với nhau, cũng như để thầy có thể có cái nhìn ban đầu về các em."

"Việc thứ hai là lễ khai giảng của tân sinh viên vào ngày mai. Theo thông lệ, sẽ có một đại diện cho tân sinh viên lên phát biểu. Năm nay, đại diện của tân sinh viên là một người trong lớp chúng ta, và đó là một cô gái. Các em thử đoán xem là ai?"

Nghe vậy, cả lớp liền sôi nổi bàn tán. Khoa Lịch sử chỉ có hai cô gái, theo thông lệ của trường thì người có điểm tổng cao nhất sẽ là đại diện sinh viên mới. Không biết là Sở Oản Oản hay Lương Du Du?

"Tôi đoán là Sở Oản Oản, cô ấy xinh đẹp thế kia, nếu là tôi thì sẽ chọn cô ấy."

"Tôi đoán là Lương Du Du. Sở Oản Oản đã xinh đẹp thế rồi, nếu còn đạt điểm cao nhất thì ông trời thật bất công."

"Tôi không quan tâm, tôi chọn Sở Oản Oản!"

Trong khi mọi người đang tranh luận sôi nổi, Đỗ Vũ Phi lên tiếng: "Có vẻ các em rất quan tâm đến người đại diện của tân sinh viên, thảo luận rất hăng hái."

"Thầy ơi, lớp mình chỉ có hai cô gái, ai lên cũng đều là bảo bối của khoa Lịch sử!" Một nam sinh hoạt bát nói.

"Nói đúng lắm, vậy thầy sẽ không để các em phải chờ lâu nữa. Đại diện của tân sinh viên năm nay chính là..."

Ánh mắt của Đỗ Vũ Phi lướt về phía Lương Du Du, khuôn mặt cô ta sáng lên, không lẽ là mình sao?

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của thầy dừng lại trên Sở Oản Oản.

"Là bạn Sở Oản Oản!"

Sở Oản Oản nghe tin này thì không mấy vui mừng, ngược lại còn cau mày. Cô chưa từng đi học, việc phát biểu hoàn toàn là lần đầu tiên.

"Sở Oản Oản là thủ khoa cấp tỉnh năm nay được Đại học Kinh đô tuyển vào, việc chọn em ấy làm đại diện tân sinh viên là quyết định chung của toàn trường. Mọi người hãy chúc mừng cho bạn học Sở Oản Oản nào!"

Đỗ Vũ Phi dẫn đầu vỗ tay, sau đó cả lớp cũng nhiệt liệt vỗ tay theo, nhưng gương mặt Sở Oản Oản vẫn bình tĩnh.

"Bạn học Sở Oản Oản, tối nay em phải chuẩn bị bài phát biểu, không cần dài, khoảng năm phút là đủ." Đỗ Vũ Phi cười nói.

Cô hơi cau mày: "Thầy ơi, em có thể không đi được không?"

Cố vấn học tập ngạc nhiên: "Tại sao lại không đi?"

"Em chưa từng lên phát biểu, không biết phải làm sao."

Đỗ Vũ Phi mỉm cười: "Không sao, việc gì cũng có lần đầu, học cách thử làm những điều chưa từng làm sẽ rất có ích cho tương lai của em."

Thấy Sở Oản Oản vẫn còn bối rối, ông ta liền nhìn sang Hạng Viễn: "Bạn lớp phó, thầy nhớ em là chủ tịch của câu lạc bộ diễn thuyết, có nhiều kinh nghiệm trong việc này. Em giúp bạn học Sở Oản Oản được không?"

Ánh mắt của Hạng Viễn đầy vui mừng: "Vâng, thưa thầy, em nhất định sẽ hết sức giúp đỡ Sở Oản Oản."

"Sở Oản Oản, có Hạng Viễn giúp em, chắc sẽ không có vấn đề gì nữa đâu!"

Sở Oản Oản bất lực thở dài: "Vâng ạ."

Ngồi phía sau cô, Lương Du Du hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Làm bộ làm tịch, chẳng qua là muốn nhờ đàn anh Hạng Viễn giúp thôi, có gì hay ho đâu!"

Sở Oản Oản quay lại nhìn đối phương, thấy cạn lời, người này thật là phiền phức, cô đã làm gì để chọc giận cô ta chứ!

"Được rồi, bây giờ các em lần lượt theo số thứ tự lớp học, lên sân khấu tự giới thiệu bản thân nào."

Đỗ Vũ Phi nói rồi bước sang một bên, nhường chỗ cho bục giảng.

"Sở Oản Oản, em là người đầu tiên, lên đi nào!" Hạng Viễn cười nói.

Sở Oản Oản bước lên bục giảng, nhìn mọi người phía dưới, bỗng dưng không biết phải nói gì. Hạng Viễn vội nhắc nhở: "Giới thiệu bản thân, tên, tuổi, đến từ đâu, sở thích là gì."

Cô gật đầu: "Tôi tên là Sở Oản Oản, năm nay mười tám tuổi, đến từ núi Đại Phong, thích..."

Sở Oản Oản bỗng cau mày, dường như cô không có sở thích đặc biệt nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play