Sở Oản Oản bước tới đỡ Mộc Hoài Viễn đứng dậy: "Hiệu trưởng Mộc, thầy không sao chứ?"
"Sở Oản Oản, em... sao em lại ở đây?" Mộc Hoài Viễn ngạc nhiên hỏi.
"Đợi một lát nữa rồi em sẽ giải thích."
Cố Chu vừa nhìn thấy Lâm Tri Thu đã lập tức rút dao gấp từ túi ra, dí sát vào cổ Mộc Thừa Phong: "Đừng có lại gần!"
"Thả cậu ta ra, anh có thể đi!" Lâm Tri Thu lạnh lùng nói.
Ánh mắt Cố Chu chuyển từ Lâm Tri Thu sang Sở Oản Oản, rồi cười lạnh: "Cô chính là người đã cứu Mộc Hoài Viễn vào ban ngày phải không? Nếu không phải vì cô, Mộc Hoài Viễn đã chết dưới tay con trai mình rồi, tôi đã không phải tốn công như thế này. Tôi không tìm cô, nhưng cô lại tự tìm đến!"
Nghe thế, Mộc Thừa Phong mới phản ứng lại, giật mình nói: "Miếng Long Diên Hương đó có độc!"
"Nói nhảm, chứ cậu nghĩ tôi thực sự muốn hòa giải với ông ta sao? Miếng Long Diên Hương đó chứa độc mà tôi phải vất vả lắm mới tìm được từ chợ đen. Không ngờ Mộc Hoài Viễn lại may mắn gặp được người cứu. Nếu không, bây giờ cậu đã gặp ông ta ở điện Diêm Vương rồi." Cố Chu giận dữ gầm lên.
"Cố Chu, đừng làm hại thằng bé!" Mộc Hoài Viễn vội vàng nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play