"Thế nào, dì không nói gì chứ?" Sau khi Hứa Sâm Luân rời đi, Phạm Lâm Ca ngồi không yên, luôn nhớ lại lời mẹ anh ở bàn ăn. Cậu nằm trên giường, đổi tư thế hết lần này đến lần khác vẫn không thấy thoải mái. Vừa thấy anh đẩy cửa bước vào, cậu liền ngồi dậy hỏi ngay. 
“Không sao, chủ yếu là mẹ kêu tớ xuống làm lao động khổ sai thôi.” Hứa Sâm Luân cười cười, nhìn mái tóc rối bù của Phạm Lâm Ca mà không giúp chỉnh lại, còn cố tình xoa thêm vài cái khiến nó càng rối hơn.  
“Vậy thì tốt rồi.” Phạm Lâm Ca thở phào nhẹ nhõm, lăn một vòng trên giường, cuộn mình lại thành một cục. Giọng cậu vang lên nghèn nghẹn từ trong chăn: “Cậu mau lên đây ngủ đi.”  
“Ngủ gì mà ngủ,” Hứa Sâm Luân một tay kéo tung chăn của cậu, “dậy làm bài tập cho xong.”  
Phạm Lâm Ca giống như chú rùa nhỏ bị lật ngửa, bốn chân đạp loạn xạ. Đôi mắt tròn xoe đen láy đầy uất ức nhìn anh, như muốn nói:  
“Không muốn đâu...”  
Trong kỳ thi giữa kỳ, Hứa Sâm Luân vẫn giữ vững vị trí đầu bảng, cách biệt rõ rệt với những người khác, khiến những kẻ ghen tị phải câm nín. Lâm Húc vì vụ việc lần trước mà giận Ngô Tuấn Sướng, hai người chiến tranh lạnh mấy ngày, mãi gần đây mới làm hòa. Nhưng chuyện Hứa Sâm Luân dẫn đầu lại khiến cậu ta tức giận, đến mức nhảy dựng lên.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play