“Vừa làm gì đấy? Cho tớ xem.” Nói rồi, anh vươn tay định lấy cuốn sổ.  
Phạm Lâm Ca giật mình, lập tức đưa tay che lại, giấu kỹ không để lộ. Nhưng ngay sau đó, cậu nhận ra mình phản ứng hơi quá, mày cau lại, vẻ mặt có chút uất ức, đôi má hơi ửng đỏ.  
Hứa Sâm Luân giơ hai tay lên như đầu hàng: “Thôi được, không xem thì không xem.”  
Vừa nãy anh liếc qua một chút, hình như cậu đang vẽ gì đó, nhưng không nhìn rõ.  
Phạm Lâm Ca ngượng ngùng cúi đầu xuống bàn, vùi mặt vào cánh tay. Đôi tai đỏ bừng lộ ra từ mái tóc rối, bất kể Hứa Sâm Luân có chọc thế nào, cậu cũng không nhúc nhích, co người lại thành một khối tròn, giống như một cái lò đang tỏa nhiệt.  
Đến giữa buổi tự học buổi tối, điều hòa đã được sửa, không còn tiếng ù ù khó chịu của quạt điện nữa.  
Hứa Sâm Luân dành cả ngày để lật sách sắp xếp tài liệu, đã đọc được hơn nửa giáo trình, bài tập cũng làm xong từ lâu. Lúc này, anh đang viết nháp gì đó trên giấy. Bên cạnh, Phạm Lâm Ca nhíu mày, vật lộn với đống bài tập như đang chiến đấu sinh tử.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play