Tết ở đây khác hẳn với Tết ở kinh thành. Kinh thành xa hoa và tinh tế, mang theo vẻ kiểu cách đặc trưng của người trong hoàng thành. Nhưng ở biên quan, Tết lại không câu nệ nhiều như thế—chỉ cần vui là đủ. Chính vì thế, nơi đây đón năm mới với không khí rộn ràng nhất, khắp nơi đều treo đèn kết hoa, trên phố giăng đầy lồng đèn đỏ.
Mục Trạch Thương có phủ tướng quân của riêng mình ở đây. Mấy ngày nay, gia nhân trong phủ đều bận rộn dán câu đối, treo lồng đèn, quét dọn sân vườn.
Buổi trưa hôm đó, Mục Trạch Thương đến ăn cơm cùng đám người Tiêu Dương tại nhà hắn. Phải nói rằng, Tiêu Dương cưới được một thê tử giỏi giang vô cùng—vào được phòng khách, xuống được phòng bếp. Người nào trong nhóm bọn họ mà chẳng biết cơm do Tiêu phu nhân nấu là ngon nhất? Bởi vậy nên bình thường, chẳng ai không thích ghé nhà hắn.
Họ cũng mời Hứa Sâm Luân, nhưng anh suy nghĩ một chút, cảm thấy đây là dịp để đám huynh đệ tụ họp cuối năm, mình đi theo sẽ khiến họ mất tự nhiên, nên từ chối.
Cuối cùng, Mục Trạch Thương được gia nhân dìu về phủ. Y bị đám người kia chuốc rượu liên tục, đến cơm cũng chẳng ăn được bao nhiêu. Hứa Sâm Luân nghe xong thì không khỏi nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ sau Tết nhất định phải tìm cách chỉnh đốn đám nhóc này một phen.
“Sâm Luân… Khó chịu…” Mục Trạch Thương thì thào trong cơn say, liên tục dụi mặt vào người Hứa Sâm Luân. Cả người y nóng rực như sắp bốc cháy, vô thức tìm kiếm một thứ gì đó mát lạnh. Đến khi chạm vào mặt Hứa Sâm Luân, y bị lạnh đến mức run rẩy một cái.
“Sao lạnh vậy?” Y phàn nàn, rồi đưa tay xoa nhẹ mặt Hứa Sâm Luân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT