Tối hôm đó, Hứa Sâm Luân muốn giữ Mục Trạch Thương lại bên mình, thậm chí không tiếc bày ra dáng vẻ đáng thương.
"Haizz, trẫm vừa mới mất đi người thân cuối cùng của mình, từ nay về sau thật sự chỉ còn lại một mình. Người xưa nói, đứng trên cao thì lạnh lẽo, trẫm hôm nay mới thật sự thấm thía điều đó. Rõ ràng là ngày đoàn viên, vậy mà chỉ có thể đơn độc một mình."
Nghe vậy, Mục Trạch Thương không khỏi giật giật khóe môi. Người thân cuối cùng của anh không phải bị chính anh đã tự tay đẩy vào chỗ chết sao?
Nhưng dù biết rõ Hứa Sâm Luân đang cố tình lấy lòng thương hại của mình, y vẫn không kìm được mà thở dài, đồng ý ở lại.
Lúc đầu, y còn định nhắc nhở về quy tắc trong cung, rằng nam nhân bên ngoài không được lưu lại qua đêm. Nhưng nghĩ lại, quy tắc đó đã bị y và Hứa Sâm Luân dẫm nát dưới chân từ lâu, có cũng như không.
Thấy Mục Trạch Thương gật đầu đồng ý, Hứa Sâm Luân vui vẻ đặt một nụ hôn lên má y trước mặt mọi người. Cuối cùng tối nay anh cũng có thể ôm thê tử ngủ rồi!
Mục Trạch Thương hơi mất tự nhiên, mím môi nói: "Vẫn còn người đang nhìn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT