Mặc dù thể chất của Mục Trạch Thương khá tốt, nhưng tối qua y vẫn bị sốt do nhiễm lạnh. Hứa Sâm Luân bận rộn lo lắng cho y đến tận gần canh ba, trong khi sáng hôm sau còn phải lên triều, vậy mà chưa ngủ được đến hai canh giờ.
Nửa đêm về sáng, Mục Trạch Thương sốt đến mức mê man, lông mày nhíu chặt lại vì khó chịu. Hứa Sâm Luân nhận bát thuốc đã được cung nhân sắc xong, dùng thìa múc một muỗng đưa đến bên môi Mục Trạch Thương, nhưng thuốc lại tràn ra theo khóe miệng y.
Ánh nến vàng vọt hắt lên khuôn mặt Mục Trạch Thương, làm nổi bật sắc đỏ bất thường của cơn sốt.
Hứa Sâm Luân đưa tay chạm thử lên trán y, nóng đến bỏng tay. Cảm nhận được một thứ gì đó mát lạnh áp lên trán, Mục Trạch Thương vô thức nghiêng đầu cọ nhẹ. Khi nhận thấy hơi lạnh kia sắp rời đi, y bất giác đưa tay nắm chặt lấy.
Hứa Sâm Luân vừa định quay người đặt bát thuốc xuống thì đã bị Mục Trạch Thương giữ chặt tay. Vì đang sốt cao, lòng bàn tay y nóng rực, khiến Hứa Sâm Luân nhíu mày, lòng không khỏi lo lắng.
Anh nhẹ nhàng vỗ vỗ lên mặt Mục Trạch Thương, y hơi nghiêng đầu vì khó chịu, dường như có chút tỉnh táo, cố gắng mở mắt, trong tầm nhìn mơ hồ hiện ra một bóng dáng nhòe nhoẹt.
“Đại ca… đừng đi…” Y thì thào gọi, trán đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm cả gối, đôi mày vẫn nhíu chặt, môi mấp máy mấy lần, hàng mi khẽ run rẩy đầy bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT