Như đã trôi qua rất lâu, mà dường như cũng chỉ mới vừa trôi qua được một lúc thôi, Lâm Phức Trăn bị đánh thức bởi một sức nặng đang đè trên người mình, không cần mở mắt ra cô cũng biết người đang lần mò trên giường cô là ai.
Nhưng cô đã khóa cửa sổ lại rồi mà, tên khốn này làm sao mà vào được?
Hơn nữa, không phải hiện tại anh nên ở Ý sao? Còn nữa! Làm sao anh dám, làm sao anh dám làm càn như vậy, tên khốn này có phải là vốn dĩ không thèm coi con gái của Lan Tú Cẩm ra gì không!
Cô mở mắt ra, dùng hết sức lực đẩy thân hình đang đè ở trên người cô ra, nói: “Anh đi đi, anh đi ngay đi, nếu không em sẽ gọi người tới đấy.”
Anh dùng một tay nhấc bàn tay đang phản kháng của cô khóa chặt lại, giọng nói căn bản không được tốt cho lắm: “Gọi người tới như thế nào? Nói chồng chưa cưới của tôi trèo lên người của tôi sao? hửm?”
Đồ khốn! Bắt nạt cô sức yếu đúng không, bắt nạt cô bây giờ vừa mới tỉnh dậy nên đầu óc không được tỉnh táo đúng không? Tay cô đã bị giữ chặt lại thì không phải vẫn còn có chân sao.
Cô móc chân về phía sau, còn chưa đụng tới thì lại lần nữa bị chặn lại, cũng chỉ trong một cái chớp mắt chân của cô đã bị anh áp chế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play