Con hẻm nhỏ chỉ có thể chứa được một người đi, Liên Gia Chú đi ở phía trước, Lâm Phức Trăn đi phía sau.
Lâm Phức Trăn cúi thấp đầu nhỏ giọng nói: “Anh cũng biết đấy, một vài thói quen của con người có đôi khi trong một thời gian ngắn khó có thể thay đổi ngay được, cái này cần phải sửa từng chút một, trước khi vẫn chưa thực sự sửa được thì sẽ mắc phải chút ít sai lầm là chuyện bình thường.”
Cô nói tràng giang đại hải như vậy, chắc là Liên Gia Chú phải hiểu rồi chứ nhỉ, nhưng cô vẫn còn chút không yên lòng.
“Liên Gia Chú, anh hiểu không?” Cô hơi nâng cao tông giọng lên một chút.
“Chẳng hạn như thế nào …”
Chẳng hạn như thế nào? Đương nhiên là trước khi cô ra cửa anh đã bất ngờ cất tiếng gọi “Tiểu Họa Mi.”
Anh cũng đã gọi cô là Tiểu Họa Mi mười năm rồi, mới đầu cô hết lần này tới lần khác cấm anh gọi nhưng dần dần thì mặc kệ luôn, rồi từ từ quen dần, rồi thành thói quen, tới cuối cùng thì đã trở thành một thứ quen thuộc ngấm vào tận xương tủy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play