Bàn tay giơ về phía bầu trời để cho ánh tà dương xuyên qua kẽ ngón tay tạo thành từng đường kẻ sọc hắt lên gương mặt của Lâm Phức Trăn.
Đó là một đôi tay của một người hai mươi tuổi, đôi tay đó vào mười ba tiếng trước đã cầm một con dao, con dao đó đã từng được dùng để cắt bánh kem cho bọn trẻ.
Hỏi cô dùng con dao đó để làm gì?
Còn có thể dùng để làm gì chứ, đương nhiên là dùng để đâm một nhát lên ngực của Liên Gia Chú rồi. Lúc anh dùng cách cưỡng ép ngang ngược mà thô bạo tiến vào cô, cô đã muốn dùng con dao ấy rồi.
Sáng sớm Lâm Phức Trăn đi tìm dao, cô muốn mang tất cả ý nghĩ hình thành trong đầu mình biến thành hành động, thậm chí là sợ thể lực không đủ, cô còn uống một ly đồ uống có ga.
Nhưng vào giây cuối cùng, thực sự chỉ còn một giây cuối cùng khi mũi dao đó đã ngắm chính xác vào vị trí một dao trí mạng.
Bây giờ nghĩ lại, Liên Gia Chú hẳn phải nên cảm ơn tạo hóa đã cho anh có được một gương mặt đẹp, ánh ban mai mong manh đã xuyên qua cánh cửa chiếu lên trên mặt Liên Gia Chú, mỗi một đường nét đều vô cùng tinh xảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play