Vì sao lại mặc quần áo ướt sũng xuất hiện ở ngoài cửa phòng của Lâm Phức Trăn vào đêm khuya như vậy, đó là do một vụ tai nạn xe dẫn tới kẹt xe, một chiếc xe riêng đã đụng phải một chiếc xe du lịch.
Trên con đường vòng quanh biển, tiếng mưa rả rích, tiếng còi xe ầm ĩ, tiếng gọi điện thoại, tiếng trẻ con khóc làm cho Liên Gia Chú cảm thấy muộn phiền, thế là anh mở cửa xe bước ra.
Nước mưa không thể xối hết cơn muộn phiền của anh, trong đầu phảng phất xuất hiện một ý nghĩ thế này: Chỗ ở của Lâm Phức Trăn ở ngay gần đây.
Thế là anh đã ấn chuông cửa nhà cô, anh không rõ nguyên nhân ấn chuông cửa của mình.
“Bây giờ còn cảm thấy phiền không?” Hai giờ sáng, anh ngồi trên ghế sô pha, cô nửa quỳ trên ghế sô pha lau tóc cho anh, tức giận hỏi.
Tay anh đưa qua, cả người cô liền bị xoay thành ngồi vắt ngang lên người anh, tay anh lấy đi cái khăn lông trong tay cô. Tóc của Lâm Phức Trăn rất dài, vừa dài lại mềm mại, lúc cô lau tóc cho anh ngọn tóc luôn cọ trên người anh.
Tay cô vòng lên trên cổ anh, khẽ nói: “Gia Chú, mưa đã tạnh rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT