2 giờ chiều Lâm Phức Trăn rời khỏi nhà. Khi cô ra khỏi cửa, sàn nhà đã sạch sẽ, tủ bát, bàn ăn trở lại tình trạng như ban đầu, chẳng có gì thay đổi.
Sau 1 tiếng nghỉ trưa cô nhìn vào gương và thấy sắc mặt mình đã trở lại bình thường. Nếu lúc này Kha Nhật ở bên cạnh, chắc chắn sẽ duỗi tay trêu ghẹo, vò mặt cô một hồi: Thật là, cô đâu phải là loại người không yêu lao động như anh ấy nghĩ.
Trang điểm nhẹ nhàng, thoa son môi, mang đôi giày 260 Euro, vừa ra cửa cô nhận ra thời tiết hôm nay thật tuyệt vời. Cô quay lại, đeo thêm hoa tai vào.
Quần áo được treo ở khu vực hướng về phía mặt trời, Lâm Phức Trăn đứng ở cửa, nhìn ra ban công một lúc lâu. Hai bộ áo ngủ sọc ngựa vằn đang lắc lư trong gió.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lâm Phức Trăn không cần nhìn cũng biết là ai gọi đến, lúc này còn có thể là ai khác?
Quả nhiên...
Cô nghe điện thoại với vẻ mặt vui mừng, bước chân ung dung thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play