Trong giấc mộng, một cảm giác mềm mại truyền tới từ gót chân khiến Lâm Phức Trăn có cảm giác như đang đứng trên bãi cát mềm mại, trước mắt là những đợt sóng cuộn trắng xóa và ánh nắng ấm áp, cô không tự chủ được dựa sát vào nơi mềm mại ấy hơn, miệng phát ra tiếng nỉ non mà đến ngay cả chính cô cũng không biết là gì.
Hơi thở có chút không đúng nhỉ, cô nhíu mày, trong lòng không muốn tin, lại dựa sát thêm một chút.
Từ từ mở mí mắt.
Đoàn phim đã thuê một dãy nhà ký túc xá ở khu thành cổ Nice, vì Kha Nhật mang theo người nhà nên người phụ trách của đoàn phim đã múa bút hòa phóng cho họ căn phòng có không gian rộng nhất, có ánh sáng tốt nhất.
Khoảng ba giờ chiều, cô từ trong mộng tỉnh lại, ánh sáng xung quanh quá chói làm cho đôi mắt cô híp lại thành một đường.
Cô hí mắt mở ra nhìn một nửa thế giới xung quanh, ở sát bên giường, bóng người đang khom người kia tựa như được cắt ra từ bản vẽ trong trang giấy trắng tinh, trong lòng, ngón tay phác họa theo hình bóng ấy, từng nét từng nét một.
Hình ảnh này cho dù có nhắm mắt, cô cũng có thể dễ dàng vẽ toàn bộ hình bóng trên giấy mà không có bất kỳ sai sót nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT