Liên Gia Chú không để Sophia đợi quá lâu, khoảng sau mười phút anh đã xuất hiện ở bãi đậu xe.
Anh mỉm cười, chào hỏi, mở cửa xe, một loạt các động tác được Liên Gia Chú làm không khỏi làm người ta phải mãn nhãn.
Xe dừng lại trước bờ sông.
Khoảng 4 giờ rưỡi chiều, ánh mặt trời đầu xuân xuyên qua tầng mây chiếu xuống mặt sông, vô cùng nhạt, tưởng như chỉ ngay giây sau đó nó sẽ bị tầng mây nuốt chửng.
Nhưng trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, những món trang sức pha lê tinh xảo và mong manh trên người Liên Gia Chú như trong tấm áp phích trước đây đã biến mất không còn cái nào nữa, Liên Gia Chú mặc chiếc áo sẫm màu đứng bên bờ sông đã có thêm sự trầm tĩnh sâu xa của một người đàn ông trưởng thành nên có, bàn tay anh thành thục châm thuốc.
Điếu thuốc đã được châm lên nhưng vẫn mãi kẹp trên tay, chấm đỏ đầu điếu thuốc lúc sáng lúc tối, xung quanh tỏa ra mùi khói thuốc thoang thoảng.
Cuối tháng hai, gió rất lớn, làm điếu thuốc bùng lên quá nhanh khiến Sophia hơi lo lắng rằng chấm đỏ kia giây tiếp theo sẽ làm cho ngón tay của Liên Gia Chú bị thương
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT