Vài ngày sau, nhà lại có cá, lần này Tô Kiến Cường đã chuẩn bị trước, đợi con cá tr·ê·n tay c·ắ·n câu rồi mới để cháu gái cầm, nửa phút sau thì nói con bé câu được cá.
Sao Sao vừa kinh vừa mừng, k·é·o cần câu thật mạnh, cuối cùng với sự giúp đỡ của ông ngoại, con bé đã k·é·o cần câu lên, tr·ê·n đó có móc một con cá chép to.
Tô Nhân dùng cá chép nấu canh, mùa đông mà được uống một bát canh cá màu trắng sữa thì thật thoải mái.
Từ đó, Sao Sao thực sự t·h·í·c·h câu cá nhưng trời quá lạnh, người lớn trong nhà đều không cho con bé ra hồ, hứa đợi trời ấm hơn sẽ đi.
Sao Sao đếm từng ngón tay, đợi mãi đợi mãi, đợi đến hết Tết, cuối cùng cũng đến mùa xuân.
Đầu xuân đến, mọi người c·ở·i bỏ chiếc áo bông dày, đi lại nhẹ nhàng như chim én.
Cố Thừa An còn mang về một thứ hay ho.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT