"Đương nhiên rồi, không có trò gì mà đám nhóc nghịch ngợm chúng anh không biết chơi.
Có lần t·h·i ném đá, ném lệch, đ·ậ·p vỡ cửa sổ nhà người ta, bị người ta cầm chày cán bột đ·u·ổ·i th·e·o một đường, bọn anh chạy khắp nửa trang trại, cuối cùng bị ông ngoại bắt đi x·i·n· ·l·ỗ·i và đền tiền..."
Nói đến những chuyện cũ, trong mắt Cố Thừa An lấp lánh ánh sáng: "Hồi nhỏ em làm gì? Nhìn em ngoan ngoãn thế này, chắc chắn chưa từng làm chuyện x·ấ·u nào."
Tô Nhân nhớ lại thời tiểu học, tr·u·ng học cơ sở và tr·u·ng học phổ thông của mình, đúng là rất ngoan ngoãn: "Em chỉ đi học, tan học, về nhà ở với ông bà nội nhưng bà nội em mất sớm, lúc bà còn s·ố·n·g, bà thường tết cho em những b.
í.
m tóc đẹp lắm, em t·h·í·c·h lắm."
"Sau khi bà mất, không còn ai tết tóc cho em nữa, ông nội càng không biết tết, em đành tự học, lúc đầu tết rất lộn xộn, em đội hai b.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT