Cố Thừa An nghẹn họng, lặp đi lặp lại lời nói t·r·o·n·g· ·m·i·ệ·n·g, chờ đợi rất lâu trong gió lạnh, chuẩn bị giải t·h·í·c·h lý do mình xuất hiện ở đây nhưng không ngờ Tô Nhân trước mặt lại nghĩ rất chu đáo, đã đưa ra lý do trước.
Anh thuận th·e·o lời cô, lại hỏi tiếp: "Em đi ăn cơm với Lý Niệm Quân và Hà Tùng Linh à?"
Buổi chiều, sau khi Tô Nhân ra ngoài, Cố Thừa An nhìn chiếc bánh mình cố ý mua về một lúc, buồn chán ra khỏi cửa đến nhà họ Hà.
Vẫn là nghe Hà Tùng Bình nói rằng em gái anh ta và Tô Nhân, Lý Niệm Quân đã hẹn nhau ra ngoài, nói là mừng lĩnh lương nên muốn ăn ở nhà hàng quốc doanh.
"Đúng vậy." Tô Nhân tâm trạng rất tốt, có lương lĩnh, có đồ ngon để ăn, ngày này quả thực hoàn hảo.
Hai người cùng nhau về nhà, Cố Thừa An hỏi về việc mừng lĩnh lương của Tô Nhân: "Em lĩnh lương mà vui thế à?"
Anh cũng lĩnh lương nhưng từ nhỏ đã không có áp lực kinh tế nên cũng không có cảm giác gì với việc lĩnh lương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play