Ngô Kinh Nghĩa và Ngô Định Bách hai mặt nhìn nhau một cái, muốn tìm cái bàn cắm vào, nhưng mỗi một bàn đều đầy ắp, hơn nữa cả đám đều đề phòng nhìn bọn họ.
Mùi lẩu càng ngày càng nồng đậm, Ngô Định Bách không nhịn được, trực tiếp đi về phía bàn của Tiêu Ngọc Dương, cười vung vẩy móng vuốt: “Tiêu đại nhân, ngươi còn nhớ rõ ta không? Lúc trước chúng ta từng cùng nhau đốt chùa Lăng Vân của hoàng gia.”
Tiêu Ngọc Dương liếc mắt nhìn hắn, không nói gì.
Nhìn Ngô Định Bách, Nhan Văn Đào và Nhan Văn Khải đang ngồi bên cạnh, đều có chút hứng thú đánh giá hắn một phen.
Con trai đã mở ra một con đường, người làm cha nhất định là phải đi theo.
Vì thế, Ngô Kinh Nghĩa cũng vẻ mặt tươi cười đi qua ngồi xuống, nhìn thức ăn cùng thịt phong phú trên bàn, cảm thán một câu: “Sau khi đến biên quan ta chưa từng thấy rau xanh, lần này nhờ phúc của Tiêu đại nhân.”
Tiêu Ngọc Dương sâu kín nhìn phụ tử Ngô Kinh Nghĩa, thần sắc có chút một lời khó nói hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT