Ở bên ngoài mấy tháng, không ai ước thúc quản giáo, chuyện này đại hộ nhân gia ở kinh thành là không dám tưởng tượng.
Nữ nhi đại hộ nhân gia được nuông chiều ở nơi khuê phòng, rất ít có cơ hội ra ngoài.
Cam Đường gật đầu: “Mấy vị cô nương trong phủ sống cũng không tệ, nghe nói các nàng bây giờ đều có cửa hàng và ruộng đồng của mình.”
Trên mặt Hàn Hân Nhiên hiện ra vẻ hâm mộ, có lẽ Hàn gia giàu có hơn Nhan gia một chút, nhưng cô nương Hàn gia lại sống không tự tại bằng mấy muội muội Nhan gia.
Sau khi đưa danh sách cho Tôn thị, thấy Tôn thị không nói gì, Hàn Hân Nhiên liền trở về viện tân hôn của nàng và Nhan Văn Tu.
Vừa trở về, Hàn ma ma của hồi môn liền nhỏ giọng nói với nàng: “Cô nương, Nguyệt Tín ngươi tới, có nghĩ ra ai đi hầu hạ cô gia không?”
Hàn Hân Nhiên mặt lộ vẻ không vui, bất quá nghĩ đến lần trước đến nguyệt tín thì tướng công nói chuyện với nàng, lại nhịn không được lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Ngày sau ma ma đừng nhắc tới việc này nữa, tướng công nói, Nhan gia không có thói quen thu thông phòng, trừ phi ta không thể khai chi tán diệp cho Nhan gia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT