Tiêu Ngọc Dương cũng đi theo, thấy thân thể của Đạo hoa nghiêng về phía trước, lo lắng nàng rơi xuống sông, không khỏi đưa tay từ sau lưng vòng lấy eo của nàng.
Bị Tiêu Ngọc Dương đột nhiên ôm lấy, Đạo Hoa liền đứng thẳng người lên, vỗ vỗ tay hắn đang ôm mình: “Được rồi, ta không xem nữa.”
Tiêu Ngọc Dương thuận thế nắm lấy cánh tay của Đạo Hoa, cười ôm nàng lần nữa khom người: “Ta còn chưa thấy có đẹp hay không.” Nói xong, ánh mắt nhìn về phía hai cái bóng treo trên mặt sông.
“Đây là Hoa tiên tử từ trên trời xuống sao? Sao lại đẹp mắt như vậy?”
Nghe bên tai truyền đến tiếng trêu ghẹo, Đạo Hoa đứng thẳng người, quay đầu trừng mắt về phía Tiêu Ngọc Dương phía sau: “Ngươi đúng là càng ngày càng miệng lưỡi trơn tru.”
Tiêu Ngọc Dương cúi đầu cười nhìn Đạo hoa hai mắt trừng lớn, nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc của Đạo hoa, yết hầu không khỏi nhấp nhô một chút, ánh mắt rơi xuống đôi môi đỏ mọng mượt mà của Đạo hoa, tâm nhộn nhạo, đầu không tự chủ được cúi xuống.
Ngay khi chóp mũi chạm vào má Đạo hoa, Tiêu Ngọc Dương cảm giác được Đạo hoa giống như muốn lùi bước, hai tay không khỏi nắm chặt, cố định thân thể của Đạo hoa, làm cho nàng không còn đường lui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT