Ngô Kinh Nghĩa rất hài lòng với sự ân cần của Nhan Văn Khải, tuyệt không khách khí nhận lấy cá nướng: “Ta cũng cảm thấy không tệ, từ xa đã ngửi thấy mùi thơm.”
Nhan Văn Đào thấy Ngô Kinh Nghĩa chỉ dẫn một người tới, trong lòng biết đây nhất định là tâm phúc, cũng đứng dậy đưa cá nướng của mình cho người nọ.
Thân vệ nhìn thoáng qua Ngô Kinh Nghĩa, thấy hắn không đối đầu, cười nhận lấy.
Đạo Hoa nhìn mấy người, biết không có chuyện của nàng nên không động, tiếp tục cùng Vương Mãn Nhi nướng cá.
Ngô Kinh Nghĩa không chủ động mở miệng, Tiêu Ngọc Dương cũng không vội, chỉ đứng ở một bên nhìn hắn ăn.
Cứ như vậy, Ngô Kinh Nghĩa có chút không được tự nhiên, thầm nghĩ, tiểu tử này ngược lại là bảo trì bình thản, điểm này ngược lại là rất giống Hoàng Thượng.
Ăn xong một con cá, Ngô Kinh Nghĩa còn có chút chưa đã thèm, nhìn thoáng qua con cá vừa nướng xong trong tay Đạo Hoa, thần sắc có chút động tâm, đáng tiếc, tiểu cô nương một ánh mắt đều không cho hắn, trực tiếp đem cá cho Đắc phúc sau lưng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play