Thần sắc của Đạo Hoa hơi dừng lại, mạnh miệng nói: “Ta không có trốn tránh ngươi nha.”
Tiêu Ngọc Dương tức đến bật cười: “Ngươi còn nói không có, ta đi nhà ngươi bốn lần, ba lần trước ngươi tránh ta không gặp còn chưa tính, lần này thì tốt rồi, trực tiếp trốn đến Đào Hoa thôn, cái này còn chưa tính, biết ta tới, còn vòng rời đi, ngươi còn nói không phải đang trốn ta sao?”
Nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.
Tiêu Ngọc Dương duỗi tay quay người Đạo Hoa về phía mình, nhìn thẳng vào nàng: “Rốt cuộc ngươi bị sao vậy? Ngày đó Trung Thu ngươi có gì đó không đúng, nếu ngươi có chuyện gì có thể nói với ta, bất kể thế nào, ta nhất định sẽ hoàn thành cho ngươi, ngươi đừng động một chút lại không để ý tới ta có được hay không?”
Đạo hoa giãy dụa đẩy hai tay Tiêu Ngọc Dương ra, đứng lên đi tới bên cửa sổ, trầm mặc một lát, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Ngọc Dương: “Tiêu Ngọc Dương, ta hỏi ngươi, cách Trung thu đến bây giờ cũng mới hơn nửa tháng, ngươi làm sao lại nóng nảy muốn gặp ta như vậy?”
Nghe vậy, Tiêu Ngọc Dương lập tức ngây ngẩn cả người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play