Trải qua ba năm ở chung, bây giờ Nhan gia và Chu gia cũng coi như là nhà có giao hảo.
Cho nên, Chu lão thái gia cũng không giấu diếm, tinh tế phân tích quan hệ lợi hại của kinh thành với Nhan Trí Cao.
Chu Tĩnh Uyển tùy ý nói: “Hai nhà chúng ta giao hảo, đây không phải là việc nên làm sao.”
Đạo Hoa cười cười: “Ta làm dược thiện cho tổ mẫu, đợi lát nữa khi trở về, người mang cho Chu gia gia một ít.”
Chu Tĩnh Uyển gật đầu: “Được, tổ phụ ta thích ăn đồ ngươi làm.” Nói xong, nàng lật người, mặt hướng về phía Đạo hoa. “Ta nghe nương ta nói, lần này Nhan bá phụ nhất định sẽ thăng chức cao, bất kể là vào kinh, hay là điều đi nơi khác, ngày sau chúng ta sẽ phải tách ra.”
Thấy Chu Tĩnh Uyển lộ vẻ mất mát, Đạo Hoa kéo tay nàng: “Đừng như vậy, ngày sau chúng ta có thể thường xuyên thư từ qua lại nha, nếu nơi phụ thân ta điều nhiệm cách Hưng Châu không xa, chúng ta còn có thể thường xuyên hẹn ra ngoài chơi.”
Chu Tĩnh Uyển thở dài một hơi: “Nhưng tóm lại không tiện bằng hiện tại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play