Tôn thị gật đầu Nhan Di Nhạc một cái: “Cái tật xấu không có gì giấu diếm này của ngươi khi nào thì có thể thay đổi? Nếu không sửa được, tựa như tỷ tỷ ngươi, câm miệng cái gì cũng đừng nói.”
Nhan Di Hoan ở bên cạnh nghe được, nhanh chóng giương mắt nhìn cha nương cùng muội muội, sau đó lại rũ mắt xuống.
Nhan Văn Kiệt ngồi ở một bên, thấy vẻ tức giận trên mặt Nhan Trí Viễn đã giảm đi một chút, mới mở miệng nói: “Tứ muội muội nói cũng không sai nha, đồ vật Hoàng thượng ban thưởng, ngoại trừ đại bá mẫu, chỗ lão thái thái nhiều nhất, nhưng cũng không thấy bà cho chúng ta một hai cái.”
Nhan Trí Viễn trừng mắt nhìn nhi tử: “Ngươi không thường xuyên đi thỉnh an ân cần thăm hỏi, tổ mẫu ngươi dựa vào cái gì phải đem đồ tốt trong tay cho các ngươi?”
Tôn thị mặt lộ tán đồng: “Hôm nay xem như ta đã hiểu rõ, ý của đại bá các ngươi rất rõ ràng, ai có thể chiếm được niềm vui của lão thái thái, người đó mới có thể có được thứ tốt trong tay bà ấy.”
Nói xong, thở dài một hơi.
“Ta nói ba người các ngươi, bình thường không có việc gì thì đến trước mặt lão thái thái lộ diện nhiều hơn, thời gian dài như vậy, tự nhiên sẽ có tình cảm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT