“Trong khoảng thời gian này, ngươi thật ra làm rất tốt, ít nhất phần lớn mọi người đều không thể nhận ra mục đích thực sự trong lòng ngươi, ngươi cũng đúng là thành công, thành công khiến bọn trẻ không ngừng nhắc đến ngươi trước mặt Tiêu Ngọc Dương.”
“Bởi vì bọn trẻ thân cận với ngươi, thái độ Tiêu Ngọc Dương đối với ngươi cũng lịch sự hơn, khi ngươi dẫn bọn trẻ tình cờ gặp hắn, cũng sẽ chủ động chào hỏi ngươi.”
Trong phòng, Đạo Tử chu môi lên cao, như muốn xác nhận nhìn về phía Tiêu Ngọc Dương: “Cha, tứ di thật sự cố ý tiếp cận chúng ta sao?”
Tiêu Ngọc Dương trầm mặc một chút nói: “Đạo Tử, không ai vô cớ đối tốt với người khác, nhất là loại người chưa gặp mặt mấy lần đã tỏ ra hết sức ân cần, loại người này con phải đặc biệt cảnh giác.”
Bên ngoài, tiếng nói của Đạo Hoa vẫn tiếp tục.
“Thái độ Tiêu Ngọc Dương thay đổi đối với ngươi, khiến dục vọng trong lòng ngươi ngày càng mãnh liệt, cũng thấy được nhiều hy vọng hơn, cho nên, ngươi càng ngày càng cố gắng lấy lòng ba đứa trẻ.”
“Ngươi dùng chuyện đau đớn mất con của mình, thành công giành được sự đồng cảm của bọn trẻ, vốn dĩ, mọi chuyện cũng từng bước một theo mong muốn của ngươi mà phát triển.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play