Đạo Tử lắc đầu nói: “Không phải đâu, đây là phần thưởng nương cho chúng ta, hôm qua Thất ca, Bát ca, còn có Thập đệ đều không nhặt được thóc, bọn họ không thể đi.”
Tiêu Mạt Khoan nhất thời nhìn về phía Tiêu Mạt Nhân, thấy Tiêu Mạt Nhân gật đầu, xác định đây là thật, tâm tình không khỏi tốt lên, cảm thấy mình ngày hôm qua cực khổ không có uổng phí.
Đồng thời, trong lòng cũng có chút nhảy nhót.
Bởi vì hắn là con vợ kế, ở kinh thành, bất kể hắn làm tốt đến đâu, cố gắng đến đâu, cũng sẽ không được người ngoài chú ý và tán thưởng, nhưng ở Uy Viễn vương phủ, thẩm và Vương thúc lại không cố ý bỏ qua hắn.
Loại cảm giác đối đãi không khác nhau này, thật tốt!
Không bao lâu, Tiêu Ngọc Dương thu thập xong đi tới, nhìn thấy ba tiểu gia hỏa, cười nói: “Được rồi, lên xe ngựa, chúng ta lập tức xuất phát.”
Đợi đến khi Tiêu Mạt Khánh, Tiêu Mạt Bảo, Tiêu Mạt Húc biết việc này, bọn họ đã ra khỏi cửa thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT