Đạo Hoa cũng nói ra được, nếu có nói có phải nên uyển chuyển một chút, tốt xấu gì cũng giữ lại mặt mũi cho phụ thân nàng.
Nghe vậy, Lý phu nhân cũng có chút buồn cười, nhưng rất nhanh, lại thở dài nói: “Muội cũng không biết tính tình của nha đầu này, đến cùng là tốt hay là không tốt.”
Lý Hưng Niên nghiêm mặt: “Đương nhiên là tốt rồi, Đạo Hoa như vậy mới không bị người ta bắt nạt. Chuyện thiếp thất thì cũng thôi đi, Nhị thúc tử kia của ngươi, ỷ vào mình là trưởng bối, liền bày ra dáng vẻ trưởng bối, ngươi cùng muội phu còn chưa nói chuyện đâu, hắn đã ở đó khoa tay múa chân rồi, quả thực làm người ta chán ghét.”
“Rõ ràng ba đứa trẻ làm chuyện tốt cho gia đình, thêm trợ thủ, đến trong miệng hắn, ngược lại thành họa, nếu không hiểu được nàng và hai ca ca một chút, vậy thì oan uổng biết bao.”
Lý phu nhân đối với Nhan Trí Viễn cũng có khí, hơi có vẻ bất mãn nói: “Trước kia nhị đệ vẫn có chừng mực, chỉ là từ sau khi Văn Tu ba người đi Vọng Nhạc thư viện, trong lòng của hắn liền không thoải mái, luôn tìm Đạo Hoa gây phiền phức.”
“Hả?” Lý Hưng Niên nhíu mày, “Chuyện thư viện ngươi ở trong thư cũng không nói nhiều, đến cùng là chuyện gì xảy ra?”
Lý phu nhân liền nói ra từng cái danh ngạch thư viện, sau đó không cam lòng nói: “Danh ngạch là Tiểu vương gia cho, chuyện gì liên quan đến Đạo Hoa, hắn dựa vào cái gì đến trách Đạo Hoa của ta?”
Lý Hưng Niên ánh mắt lóe lên, không nói gì, bưng trà trên bàn uống.
Để Văn Kiệt nhị phòng cùng thứ xuất đi thư viện đọc sách, đối với Tiểu vương gia mà nói là chuyện phiền toái sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT