Đại đương gia hít sâu một hơi: “Cho dù như vậy, ngươi cũng không nên chính diện đối đầu với Uy Viễn Vương. Người Tây Liêu đều bị Uy Viễn Vương đánh cho thần phục, chút người trong trại chúng ta còn chưa đủ người ta nhét kẽ răng đâu.”
Những người khác cũng nhìn Nhị đương gia với vẻ mặt không đồng ý.
Nhị đương gia có chút căm tức: “Ta cũng không muốn đối đầu với Uy Viễn Vương, nhưng lão Tam, lão Tứ bị hắn bắt, không nghĩ ra chút biện pháp thì làm sao cứu bọn họ?”
Đại đương gia cắn răng: “Chuyện lúc trước nếu không phải ngươi tự tiện hành động, lão Tam, lão Tứ sao có thể bị bắt?”
Nhị đương gia trừng mắt, tức giận nói: “Đại ca, huynh nói lời này có ý nghĩa, ta là vì ai, ta còn không phải muốn cho các huynh đệ ăn một miếng ngon sao?”
Ngũ đương gia thấy Đại đương gia và Nhị đương gia bắt đầu cãi nhau, vội vàng mở miệng khuyên can: “Đại ca, nhị ca, bây giờ nói những thứ này đều vô nghĩa, chúng ta vẫn là trước hết nghĩ nghĩ giải quyết vấn đề trước mắt như thế nào đi.”
Đại đương gia bình tĩnh lại, giương mắt nhìn về phía cậu bé đang ngồi im lặng dưới đất cũng không khóc ầm ĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play