Đạo Hoa lo lắng Quách Nhược Mai cảm thấy thái độ của Cổ Kiên lạnh nhạt, cười giải thích một câu: “Mẫu thân, tính tình sư phụ lão nhân gia có chút quái gở, người đừng nhìn hắn luôn nghiêm mặt, kỳ thật người rất tốt. Chờ mẫu thân và Sở thúc ở trong phủ một thời gian dài, sẽ biết.”
Quách Nhược Mai gật đầu cười, cùng Sở Lãng đi theo Đạo Hoa vào phòng.
Sở Lãng quan sát đồ vật trong phòng một chút, cười nói: “Tây Lương cằn cỗi, vật tư lại thiếu thốn cực kì, vốn tưởng rằng các ngươi ở bên này sẽ sống tương đối khổ, nhưng ta nhìn ngược lại là rất không tệ.”
Nói xong, trực tiếp cầm lấy trái cây trên bàn bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói: “Cửa sổ, nóc nhà đều có thủy tinh, trái cây, bánh ngọt tùy tiện ăn, cuộc sống tạm bợ này, so với ta ở kinh thành còn tốt hơn.”
“May mà mẹ chồng của ngươi còn cảm thấy các ngươi sống vất vả, lúc ra khỏi nhà mang theo vài thứ tới, trên đường đi, chỉ là bị cướp đường, ta cũng ra tay hai lần.”
Đạo Hoa nghe thấy cướp đường, vội vàng nhìn Quách Nhược Mai: “Mẫu thân, các người không sao chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play