Nguyễn Tuyết Linh đang ngồi với nhóm phu nhân hào môn cũng chú ý đến động tĩnh bên phía Cố Cần, bà không khỏi nhíu mày, trên mặt mang theo sự bực bội. Chuyện mà bà lo lắng nhất vẫn xảy ra rồi.
Phu nhân Hứa bên cạnh nhìn sang, dùng năm ngón tay che miệng cười nói: "Phu nhân Cố, bà có rảnh rỗi mà nằm mơ ban ngày rằng cô Caroline sẽ cho Tuyết Diệu bộ sưu tập 'Thiên Sứ' thì còn không bằng đi dạy dỗ con gái ruột của mình một chút đi.
Dù sao thì Cố Dạng có hiểu chuyện và ưu tú đến đâu đi nữa thì cũng không phải là con gái ruột của bà. Bây giờ người mang thân phận thiên kim thật của nhà họ Cố xuất hiện ở đây cũng là Cố Cần."
Phu nhân Tề cũng cười nhạo nói: "Nghe nói Cố Cần về nhà cũng đã mấy ngày rồi, phu nhân Cố không mời một giáo viên lễ nghi cho con gái mình sao? Cứ để vậy mà cũng dám dẫn đến bữa tiệc này? Quả nhiên là người lớn lên ở nông thôn, không hề có chút cấp bậc lễ nghĩa nào, lại còn kiêu ngạo như vậy nữa. Nếu như cô ta sớm nghe lời Huyên Nghiên và Tiểu Yên, ngoan ngoãn nhận sai thì cũng không bị người nhà họ Đường đuổi ra ngoài rồi."
Trước kia mỗi lần tham gia tiệc tùng thì Nguyễn Tuyết Linh đều dẫn Cố Dạng đi theo, mặc dù Cố Dạng là một người thảo mai, nhưng mà bên ngoài giả bộ rất giỏi, ai gặp cũng khen là ưu tú và hiểu chuyện, cũng bởi vì vậy mà Nguyễn Tuyết Linh cảm thấy rất có mặt mũi, còn thường xuyên khoe khoang con gái trước mặt bọn họ.
Bây giờ thì hay rồi, Cố Dạng ưu tú không phải là con gái ruột, con gái ruột lại là đứa nhà quê. Xem Nguyễn Tuyết Linh còn khoe khoang như thế nào được nữa!
Bất kể là phu nhân Hứa hay phu nhân Tề thì đều cảm thấy hả lòng hả dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT