Hai người Tô Dã và Kỷ Lâm Bạch bị ánh mắt vừa rồi của Cố Cần hù dọa, đứng tại chỗ không dám tiến lên.
Tô Dã thấp giọng hỏi Kỷ Lâm Bạch: "Làm sao bây giờ? Hình như Lão Đại đã ghi thù rồi. Chúng thật sự có nên đi qua đó chào hỏi không?"
Kỷ Lâm Bạch bị kéo không nhẹ, anh ta cảm thấy mình cần phải hồi hồn lại, hơn nữa vừa nhìn thấy tình cảnh xấu hổ của Lão Đại mà còn sấn tới, đấy không phải là tìm đường chết sao?
Kỷ Lâm Bạch đẩy đẩy gọng kính, tỉnh táo nói: "Lão Đại và người nhà đang mua quần áo, chúng ta qua đó quấy rầy không thích hợp. Có lẽ con nhỏ giả tạo kia cũng không có khả năng để Lão Đại phải chịu thiệt thòi đâu... bệnh viện tâm thần còn có việc, tôi đi trước. Cậu muốn đi chào hỏi thì cậu tự đi đi."
Muốn chết thì cậu đi chết một mình đi, đừng có kéo tôi theo.
Tô Dã: "..." À, vừa rồi anh cũng không nói như vậy?
Người đang hóng hớt, lặng lẽ âm thầm chú ý đến mọi cử chỉ của Cố Cần, Tô Dã và Kỷ Lâm Bạch - Cố Dạng: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play