Cố Dạng lắc đầu: "Không có."
"Vậy thì tốt." Kỷ Minh Huy thở phào nhẹ nhõm, đếm trên đầu ngón tay: "Cháu xem, cháu học vật lý, lại còn đến hội Tâm lý học và hội Bệnh tâm thần của chúng tôi."
"Bên kia đám người Khúc Mặc trong hội Âm nhạc cũng đang nhìn cháu chằm chằm, nếu cháu tham gia thêm vài hội nữa, thời gian này, cháu sẽ không sức phân thân đâu. Chúng ta phải sắp xếp cho đều."
Cố Dạng dở khóc dở cười, cảm thấy Kỷ Minh Huy rất biết cách để cân bằng các bên.
Biết rằng Kỷ Minh Huy còn rất nhiều việc phải làm, Cố Dạng sau khi xuống lầu thì không để ông ấy tiếp tục tiễn mình nữa.
Bệnh viện tâm thần Thủ Đô rất lớn, nhưng cô thường xuyên đến đây, cảm thấy rất quen thuộc, hơn nữa nơi này không xa Hoa Đại, khu vực này an ninh cũng rất tốt.
Quẹo hai góc đường có một con phố ẩm thực, trên đường có người bán kẹo hồ lô, thấy chỉ còn vài cái, Cố Dạng mua hết, định mang về cho chị gái đại lão và kho máu nhỏ của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT